“Đủ má nó chạy đâu rồi!” – một giọng nam đay nghiến giận giữ
“Tìm đéo ra là ăn đủ với đại ca đó mấy thằng ngu, lo kiếm cho ra con nhỏ đó đi, nó bị thương rồi đéo chạy xa được đâu!” – giọng một tên khác trấn an đồng bọn và có vẻ khá thành công vì cả đám lại tiếp tục bình tĩnh mà lùng sục
Trong một dãy khu ổ chuột lụp xụp ở ven ngoại ô Sài Gòn giáp Bình Dương, chỉ có lèo tèo vài bóng đèn vàng dân tự lắp le lói ở những ngã rẽ, còn trong những con hẻm nhỏ hoàn toàn tối tăm, rất thích hợp cho việc ẩn nấp và chạy trốn.
Cả một đoàn người bặm trợn, tay vác mã tấu, tay vác đao lớn, kẻ lại cầm dao găm cứ thế chạy rầm rầm vào khu ổ chuột hẻm hóc tối tăm này. Dân ở đây đã vốn quá quen với việc xã hội đen đánh nhau rượt đuổi, những lúc nghe thấy những âm thanh huyên náo bên ngoài vào buổi tối, họ chỉ biết đóng cửa tắt đèn cầu mong bạo loạn mau qua. Vốn đã quá nghèo, dân trí cũng rất thấp, nào có thể biết đường kiếm được chỗ ở nội thành, họ chỉ biết tìm đến nơi tồi tàn này, nơi chấp nhận cho những con người cơ cực như họ một chốn dung thân.
“Anh Bảy, chỗ rẽ này em thấy có vết máu, chắc con nhỏ đéo xa đây đâu, hướng đó đó!” – gã chỉ tay vào một ngã rẽ chếch bên phải con đường thẳng
“Đéo chắc được đâu, cứ chia ra tìm đi, con khốn này ranh ma lắm!” – gã tên được gọi là anh Bảy trả lời cho đàn em lao nháo láo nháo toàn chập chững 14 đến 17 tuổi đầu
Cả đám lại chia nhau ra tìm và kết thúc trong sự bực tức vô hạn khi đã khiến con nhỏ đó bị thương đến mức dồn nó được vô khu ổ chuột rồi mà còn để lọt mất, cả lũ đá thùng sắt và gõ dao liên tục vào để trút giận trước khi nhận sự trừng phạt đến từ gã đại ca đã được nhắc đến trước đó kia.
…
“Hai ơi, con về rồi nè Hai!” – giọng nữ trong trẻo nhưng đượm phần mệt mỏi cất lên
Một chuỗi âm thanh cót két từ tiếng giường sắt gập được cất lên và tiếng bước chân nhè nhẹ hướng về phía giọng nữ. Gương mặt đượm phần sương gió của bà Hai dần hiện ra dưới ánh đèn lờ mờ đầu cửa mà đứa con gái vừa bật lên.
“Sao làm về trễ thế Vi, ăn tối gì chưa con, Hai có để phần cơm cho con trong bếp đó, con nhỏ này…” – bà Hai vừa nói vừa lấy tay phủi phủi bớt bụi trên áo cô gái, chẳng hiểu sao cô đi đâu mà cả người ngợm bẩn thỉu lem luốc như thế này, nhưng bà cũng chẳng hỏi, con bé này nó sẽ lại trả lời chẳng ra đầu cua tai nheo gì hết.
“Ôi chỉ có Hai là thương con nhất thôi!” – cô gái cắn răng chịu đau nhưng không để lộ cho bà Hai biết mà tiến đến ôm bà vào lòng để bà yên tâm – “Mà con đi tắm cái nha Hai, hôm nay đi làm cực quá, ông thầu đẩy nguyên đám gái tụi con ra trộn vữa luôn, xúc xẻng cát với xi-măng sần cả hai tay luôn rồi nè Hai!”
“Trời ơi họ bắt làm nặng vậy luôn à con, khổ thân con quá, thôi vào lẹ đi con!” – bà Hai được ôm xong thì nhận ra rồi đẩy con nhóc vào phía trong hướng về khu nhà vệ sinh
Căn nhà lụp xụp cũng chẳng phân rõ phòng nào với phòng nào, ngăn cách nhau bằng mấy tấm ván vắt vẻo. Vi ôm chặt đùi đi đến một góc tường để dỡ một cục gạch đã bị bong ra, cô thò tay vào hốc tường để lấy ra bông băng và thuốc sát trùng, rồi lại đẩy cục gạch giấu lại chỗ cũ, cô không muốn để bà Hai nhìn thấy những thứ này rồi lại lo lắng, rồi hỏi han đủ thứ, mệt lắm.
Bước được đến gian phòng vệ sinh, cô với tay bật được cái bóng đèn lên rồi ngồi phịch xuống một cái ghế con bé xíu, gương mặt Vi nhăn nhó chịu đau đến khổ sở. Cô lấy dao rạch đứt ống quần chỗ vết dao đâm vào đùi của mình, gương mặt thanh tú bị ẩn dưới lấm lem bùn đất nửa ẩn nửa hiện khi chịu đựng cái xót sát trùng từ nước muối y tế. Bàn tay cô ép máu bắp đùi nãy giờ đã phần nào khiến máu bớt chảy. Cũng may lũ ngu đó đi theo cái bẫy máu cô đặt sẵn, chắc có mơ chúng cũng không thể nghĩ được là cô lại ở trong chính cái khu ổ chuột mà bọn chúng vừa quyết định rút đi. Cô đặt gạc và băng bó tạm để sáng mai đi bác sĩ nhờ chăm sóc vậy, Vi không thiếu thẻ thành viên VVIP của mọi cái bệnh viện trên đất Sài Thành này đâu.
Tạm đứng dậy ngó gương mặt mình trong gương, Vi nhìn sâu vào con ngươi màu xanh lá khác người của mình, ánh mắt sâu hun hút không đáy có thể hấp dẫn biết bao ánh nhìn. Cô lại nhớ nhiệm vụ trước của mình được giao khiến cô phải hóa thân thành thư ký để theo đối tượng là CEO tập đoàn A trong một buổi tiệc. Cũng phải mất cả một thời gian để khiến hắn tòi ra thông tin mà cô mong muốn. Gã cũng không phải tay vừa khi không lâu sau đó thuê một bang đường phố đánh úp cô và bắt trói cô về một khu đất hoang mà gã mua đứt bất động sản ở đây từ lâu.
Trong một căn nhà nơi vùng hoang vu đó, một mình Vi bị trói gô vào ghế dựa, tay bị trói chặt vào hai chân ghế, ngực bị quấn chặt vào lưng ghế cùng với một miếng giẻ thối nhét vào miệng. Một mình Vi đơn độc đối mặt với gã tổng giám đốc cùng bè lũ xã hội đen đó trong tư thế không mấy dễ chịu khả quan chút nào. Tên cầm đầu băng đảng cầm một con dao tiến đến trước mặt cô, hắn có chút sững người khi nhìn thấy màu xanh thăm thẳm đang nhìn xoáy sâu vào mình ngay đó, nhưng ngay sau đó lại là ánh mắt kinh hoàng hoảng loạn sợ hãi, chắc là gã hoa mắt thôi. Mà gì vậy chứ, để ý mấy thứ linh tinh này làm gì, kinh nghiệm của hắn cho biết hắn đã nhận được tiền của khách hàng thì phải làm cho đàng hoàng, đó là quy tắc của hắn.
Roẹt một đường thẳng tắp, áo sơ mi trắng công sở của cô bị bung đứt ra, lộ một bờ ngực cong tròn hoàn mỹ ẩn giấu sau chiếc áo lót ren màu đen tuyền. Vốn trong lòng cô không hề xao động cũng chẳng sợ hãi, nhưng cô cần phải hoàn thành cho tốt vở kịch mà cô mới thật sự là đạo diễn, cô thở mạnh tỏ vẻ sợ hãi. Khuôn ngực cứ thế phập phồng nhấp nhô theo mỗi hơi thở mà cô thở, cả lũ đàn ông trong phòng chỉ muốn cứng ngắc nhưng không dám manh động.
Gã giám đốc tiến lên gần Vi, đoạt lấy con dao từ gã cầm đầu và chĩa mũi dao hướng thẳng vào khe ngực của cô, gã gẩy gẩy và vung mạnh dao một cái, áo ngực cô đứt ra lộ ra đôi gò bồng đào phập phồng căng tức. Có mấy đứa còn trẻ chưa chơi được gái cao cấp bao giờ khiến nhìn được hình ảnh này mà không cầm được mấy tiếng thở mạnh. Gã giám đốc thẩy dao lại cho gã đầu đàn và đưa tay đến nắn lấy vú cô, bàn tay bóp và siết giày vò mà người ngoài nhìn vào thấy đau đến phát sợ. Với Vi mấy nỗi đau này có thá gì, nhưng cô rất hợp tác rên ư ử lên những âm thanh đau đớn kích dục vô cùng, cả đám đàn ông cứ thế vô thức lại tiến gần đến cái ghế giữa phòng để nhìn rõ hơn.
“Cô em giỏi lắm, biết được cả chuyện đó cơ đấy!” – vừa nói tay lão giám đốc lại càng gồng lên bóp siết lấy vú của cô, bàn tay lại vân vê nắm vú rồi kéo giật giày vò cô
Vi bị giẻ nhét miệng, khóe mắt rất hợp tác chảy ra những giọt nước mắt mang ý nghĩa đau đớn và tủi nhục cũng như bất ngờ khi sắp bị hiếp dâm tập thể như thế này. Bàn tay cô liên tục giãy, chân cũng liên tục co quắp cho đúng cách một người bị trói và bị xàm sỡ thường làm.
Gã giám đốc ngồi xuống nhìn qua một bên và hẩy ánh mắt ý bảo gã đầu đàn làm tiếp đi, gã còn chờ đợi gì nữa. Không nói không rành cầm dao rạch một phát một lên cái váy bó đen ngắn của cô, xé lên đến tận bẹn, lộ ra đường tất lưới màu đen công sở mà cô mặc hôm nay. Gã không cầm được mà móc tay xé toạc phần tất trên hông, rồi luồn tay tụt luôn quần lót của Vi ra, gã nhanh nhạy cắt đứt hai bên quai quần lót rồi vứt mảnh màu đen đó lên trên nền đất. Hai tay gã không nhanh không chậm nhấc hai chân cô lên và trói vào hai quai ghế.
Khe lồn mập mờ của cô banh ra trước những con mắt khát tình cũng những kẻ cho rằng mình là kẻ săn mồi. Bất ngỡ gã cầm đầu làm điều mà mình chưa từng làm với những con đàn bà trước đấy, gã vục mặt vào bú mút hột le của cô cũng như mép lồn ứ đọng của cô. Lồn cô múp máp làm biết bao con cu ở đây phải nhỏng đầu ngóc dậy hưởng ứng. Gã mút rất mạnh rất chặt, đến khi húp nước lồn xong thì đã thấy lồn cô sưng phồng lên, còn gương mặt cô thì đỏ và lả đi gục lên lưng ghế. Gã giám đốc tiến tới, kéo nhẹ khóa quần và rút khúc súng thịt đáng tự hào của mình ra, lão băng đảng rất biết thân biết phân né ra để khách hàng sử dụng đối tượng mình được trả tiền để bắt về. Gã CEO đút thẳng một phát một lút cán vào cái khe lồn múp đó và nhấp.
Vi bất ngờ, không ngờ con hàng đối tượng của mình lại sở hữu con cặc đáng kể như vậy, cô lại tưởng phải giả bộ tiếp tục như mọi khi nữa chứ. Cô tận hưởng từng cú nhấp của gã, sướng đến cong rợn cả người, chân loặp quặp liên tục làm ghế giãy cạch cạch trên nền đá, miệng cô ư ử không thành lời vì bị giẻ bịt miệng, cô sướng đến lạc cả con ngươi. Lão giám đốc nhấp vừa nhanh vừa mạnh lại có kinh nghiệm lâu năm làm cô chỉ biết ư ử hưởng thụ nhưng vẫn phải giả vờ đau đớn.
Rồi đến lượt lão xã hội đen, kinh nghiệm chơi gái đối với lão là thượng thừa, mà hàng cấp cao thì lão ít khi có cơ hội tiếp xúc. Cặc lão cũng không đùa được, cũng đút vào lồn múp của Vi khiến cô phải co quặp cả chục lần, mỗi lần nhấp của lão đều mang đầy khí thế kinh nghiệm chơi gái đầy mình.
Rồi cứ thế lần lượt từng thằng một từng thằng một trong cái căn nhà hoang mập mờ này thay phiên nhau đút cặc vào lồn cô mà nhấp, mà xả tinh trùng của bọn chúng, bọn chúng chỉ muốn cô biến thành cái bồn chứa tinh của bọn chúng. Cô cũng chẳng ý kiến, tổ chức của cô, ngay từ đầu… đã triệt sản mọi nữ đặc vụ, hành xác, giày vò, tôi luyện những nữ đặc vụ như cô thành một chiến binh thép nhưng dẻo dai và dễ trà trộn, và rồi kết quả như cô đây. Chút gangbang này, có thá gì so với những gì cô đã phải chịu đựng.
Sau khi xả hết tinh lực, bọn chúng quyết định để cô lại một mình nơi cái nhà hoang trong cái tư thế dâm đãng lõa lồ này mặc xác cô sống sao thì sống. Sau khi xác định bọn chúng đi hết, từ vòng tay cô mở ra một lưỡi dao găm nhỏ cực bén, chỉ một đường lướt là hai tay cô đã hoàn toàn tự do, cô cắt nốt những sợi dây khác và khạc cái giẻ trong miệng ra. Những kiểu thoát thân cơ bản này cô đã được tôi luyện từ trong trứng nước rồi, tiếc là phải diễn, để hoàn thành được cái kịch bản và đạt được cái đích ngắm mà cô muốn hướng đến.
Mà cái lũ này, làm cô sướng không chịu nổi cứ phải cố nín để không bắn nước ra ngoài, Vi rút ra một con cu giả sextoy hàng khủng vừa khít với cô mà cô để sẵn trong góc nhà hoang này. Cô bắt đầu đút món đồ chơi vào lồn mình và thủ dâm với tần suất nhấp khít đến sát rạt, tay kia cô xoa hột le, tay này nhấp cặc giả mà giã như điên vào lồn của mình. Cô biết cô sắp tới, sắp đến… a… cả người cô sướng lên đỉnh đến run bần bật trên ghế, nước cứ thế mà bắn đái tung tóe khắp mặt sàn tối tăm lem với những vệt đặc quánh của tinh trùng cũ để lại.
Nhớ lại trải nghiệm khá thú vị của mình cùng với cái gạc đã băng kín được vết dao đâm lúc nãy, chọn cái quần vải ống dài để che phủ đi vết băng bó không sáng mai bà Hai sẽ hoảng loạn mất. Cô khập khễnh đến buồng ngủ mà bò lên bên cạnh bà Hai để nằm cạnh bà, Vi đặt tay lên nắm nhẹ tay bà Hai đang đặt nhẹ lên bụng bà mà thở dần dần những hơi sâu cho ngày mai đầy mệt nhoài.